| Thông tin thị trường quốc tế cập nhật 24/7 từ Bộ Công Thương
Tin tức

Giới thiệu một số quy định về nhãn mác bắt buộc đối với hàng công nghiệp khi vào thị trường Bắc Âu - Phần 9: nhãn dệt may

Hàng dệt may đưa vào thị trường châu Âu phải được dán nhãn theo Quy định Dệt may về tên sợi cũng như việc ghi nhãn và đánh dấu liên quan đến thành phần sợi của các sản phẩm dệt may. Mục đích của luật pháp là hài hòa hóa trong Liên minh châu Âu và để công dân đưa ra lựa chọn sáng suốt.

Ngoài ra, các yêu cầu ghi nhãn của từng quốc gia cũng có thể được áp dụng. Xem bảng Yêu cầu ghi nhãn OTEXA để biết tóm tắt các yêu cầu có thể được áp dụng bởi từng quốc gia thành viên EU.

Các quy định của EU yêu cầu các sản phẩm dệt may phải được dán nhãn theo Quy định số 1007/2011.

Khi đưa một sản phẩm dệt may ra thị trường, nhà sản xuất, nhà phân phối hoặc nhà nhập khẩu phải đảm bảo cung cấp nhãn hoặc nhãn hiệu chỉ ra thành phần sợi của sản phẩm. Thông tin phải chính xác, không gây hiểu nhầm và dễ hiểu.  Nhãn (label) hoặc biểu tượng đánh dấu (mark) phải bền, dễ đọc, dễ nhìn, dễ tiếp cận và trong trường hợp nhãn phải được gắn một cách an toàn. Bên cạnh đó, nhãn dán sẽ được cung cấp bằng ngôn ngữ chính thức hoặc các ngôn ngữ của quốc gia nơi sản phẩm được cung cấp cho người tiêu dùng. Thông tin được cung cấp trên nhãn không được chứa chữ viết tắt, ngoại trừ các mã xử lý cơ giới hóa, hoặc chữ viết tắt được định nghĩa trong các tiêu chuẩn quốc tế.

Đối với các sản phẩm dệt được liệt kê trong Phụ lục V20 của Quy định EC/1007/2011, việc ghi nhãn hoặc đánh dấu có tên hoặc thành phần sợi là không bắt buộc. Yêu cầu cụ thể Chỉ các sản phẩm được dệt, may từ cùng một loại sợi mới có thể được dán nhãn hoặc đánh dấu là “100%”, “nguyên chất” hoặc “tất cả”. Các sản phẩm dệt đa sợi phải được đánh dấu bằng tên và tỷ lệ phần trăm theo trọng lượng của tất cả các sợi cấu thành. Phụ lục I21 trong Quy định EC/1007/2011 ngày 27/09/2011 liệt kê các loại sợi dệt. Các loại sợi không có tên trong Phụ lục I này và các loại sợi chiếm ít hơn 5% tổng trọng lượng có thể ghi là “sợi khác”. Sản phẩm dệt có từ hai thành phần dệt trở lên có hàm lượng sợi dệt khác nhau phải có nhãn hoặc nhãn ghi rõ hàm lượng sợi dệt của từng thành phần. Sợi trang trí và sợi có tác dụng chống tĩnh điện tương ứng không vượt quá 7% và 2% trọng lượng của sản phẩm được loại trừ khỏi chỉ thị về hàm lượng sợi. Sự hiện diện của các bộ phận không dệt có nguồn gốc động vật phải được đánh dấu là “Chứa các bộ phận không phải dệt có nguồn gốc động vật (Contains nontextile parts of animal origin)” trên nhãn dán (labelling) hoặc đánh dấu (marking). Đối với các sản phẩm dệt có thành phần sợi khó xác định, có thể sử dụng thuật ngữ sợi hỗn hợp hoặc thành phần dệt không xác định.  Phụ lục IV22 của Quy định EC/1007/2011 ngày 27/09/2011 đưa ra các điều khoản đặc biệt đối với việc ghi nhãn và đánh dấu một số sản phẩm dệt nhất định (sản phẩm vải thun, hàng thêu, v.v.).

Tên gọi hợp lệ (Authorised names) Chỉ các loại xơ được liệt kê trong Phụ lục I của Quy định EC/1007/2011 có thể được sử dụng để mô tả thành phần xơ. Các nhà sản xuất có thể nộp đơn lên Uỷ ban châu Âu (EC) để thêm một tên sợi dệt mới vào danh sách này. Đơn phải bao gồm hồ sơ kỹ thuật được biên soạn phù hợp với các yêu cầu tại Phụ lục II của Quy chuẩn. Việc sử dụng các tên sau đây phải tuân theo các điều kiện nhất định:

  • Thuật ngữ ‘tổ hợp vải bông (cotton linen union)' được dành cho các sản phẩm có sợi dọc bông nguyên chất (pure cotton warp) và sợi ngang của cây lanh nguyên chất (pure flax weft), trong đó tỷ lệ sợi lanh chiếm không ít hơn 40% tổng trọng lượng của vải. Tên này phải đi kèm với thông số kỹ thuật thành phần 'sợi dọc bông tinh khiết - sợi lanh (hoặc vải lanh) nguyên chất';
  • Thuật ngữ 'len nguyên chất (virgin wool)' hoặc 'len lông cừu (fleece wool)' chỉ có thể được sử dụng cho sản phẩm được làm hoàn toàn từ một loại sợi: o trước đây chưa phải là một phần của sản phẩm hoàn chỉnh, o chưa trải qua bất kỳ quy trình kéo sợi và/hoặc bọc nỉ nào ngoài những quy trình bắt buộc trong quá trình sản xuất sản phẩm đó, o không bị hư hỏng do điều trị hoặc sử dụng. Những tên này có thể được sử dụng để mô tả hỗn hợp sợi tuân theo các điều kiện nhất định. Thành phần phần trăm đầy đủ phải được đưa ra trong những trường hợp như vậy. Trong một số trường hợp nhất định, có thể cho phép một tỷ lệ nhỏ các sợi ngoại lai.

Theo các quy định ghi nhãn nội dung lông thú và da, bất kỳ việc sử dụng vật liệu có nguồn gốc từ động vật nào (ví dụ: lông thú và da thật) đều phải được nêu rõ trên nhãn hàng may mặc.

Ghi nhãn cẩn thận cung cấp thông tin về các phương pháp được khuyến nghị để làm sạch các sản phẩm dệt may. Không có luật EU hài hòa về ghi nhãn chăm sóc và không phải tất cả các quốc gia thành viên EU đều yêu cầu nhãn chăm sóc trên các sản phẩm được bán tại thị trường của họ. Tuy nhiên, nên ghi nhãn cẩn thận vì nhà sản xuất có thể phải chịu trách nhiệm về thiệt hại gây ra cho sản phẩm nếu người tiêu dùng đã thực hiện quy trình vệ sinh hợp lý.

Các ký hiệu chăm sóc thường được sử dụng ở EU tuân thủ ISO 3758:2012-Dệt may - Mã ghi nhãn chăm sóc sử dụng các ký hiệu tiêu chuẩn, dựa trên các ký hiệu chăm sóc do GINETEX phát triển. Những biểu tượng này đã được GINETEX đăng ký làm nhãn hiệu quốc tế và có thể phải trả phí để sử dụng chúng ở một số thị trường nhất định.

Không có luật nào trên toàn EU về ghi nhãn xuất xứ đối với các sản phẩm dệt may, mặc dù một số quốc gia thành viên có thể yêu cầu ghi xuất xứ trên nhãn.

Ngoài ra, các doanh nghiệp nên chú ý tới một số vấn đề sau liên quan tới dán nhãn:

  • Chỉ thị số 94/62/ EC, ngày 20/12/1994, cập nhật ngày 04/07/201823 quy định các yêu cầu cần thiết về thành phần và giới hạn kim loại nặng đối với tất cả các bao bì được lưu hành trên thị trường EU, bao gồm cả bao bì được thiết kế cho mục đích công nghiệp, thương mại và trong nước nhằm giảm thiểu tác động môi trường của chất thải bao bì;
  • Việc ghi nhãn quốc gia xuất xứ là ‘Sản xuất tại’ (Made in) hoặc ghi nhãn hướng dẫn chăm sóc (Care label) chưa được yêu cầu về mặt pháp lý ở EU. Mặc dù vậy, việc đưa nhãn chăm sóc vào quần áo của doanh nghiệp là điều rất nên làm. Người tiêu dùng mong đợi điều đó và các nhà sản xuất có thể phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với các sản phẩm bị lỗi theo Chỉ thị 85/374/EEC24 ngày 25/07/1985 về sản phẩm lỗi nếu doanh nghiệp không cung cấp thông tin này. ISO 3758: 2012 là tiêu chuẩn ưu tiên cho việc nhãn chăm sóc (care labelling);
  • Các biểu tượng Nhãn chăm sóc thuộc sở hữu của công ty GINETEX. Trong trường hợp xuất khẩu sang các nước như Bỉ, Lúc-xăm-bua, Pháp và Thụy Sỹ, doanh nghiệp cần phải trả một khoản tiền cố định cho GINETEX nếu muốn sử dụng các biểu tượng này.

Xem thêm quy định pháp luật của EU về hàng dệt may tại đây.

Thương vụ Việt Nam tại Thụy Điển (Kiêm nhiệm Đan Mạch, Iceland,

Nội dung liên quan